Strong's Numbers

Greek Dictionary

Index

1121
1122. grammateus (gram-mat-yooce')


From gramma. A writer, i.e. (professionally) scribe or secretary


scribe, town-clerk.


see GREEK gramma




Textus Receptus Greek Text

grammateuV
 grammateus

grammateiV
Matt 2:4, Matt 7:29, Matt 15:1, Matt 17:10, Matt 21:15, Matt 23:2, Matt 23:13, Matt 23:14, Matt 23:15, Matt 23:23, Matt 23:25, Matt 23:27, Matt 23:29, Matt 23:34, Matt 26:3, Matt 26:57, Mark 1:22, Mark 2:16, Mark 3:22, Mark 7:5, Mark 9:11, Mark 9:14, Mark 9:16, Mark 11:18, Mark 11:27, Mark 12:35, Mark 14:1, Mark 14:53, Luke 5:21, Luke 5:30, Luke 6:7, Luke 11:44, Luke 11:53, Luke 15:2, Luke 19:47, Luke 20:1, Luke 20:19, Luke 22:2, Luke 22:66, Luke 23:10, John 8:3, Acts 4:5, Acts 6:12, Acts 23:9

grammateusin
Matt 20:18, Mark 10:33

grammateuV
Matt 8:19, Matt 13:52, Mark 12:32, Acts 19:35, 1 Cor 1:20

grammatewn
Matt 5:20, Matt 9:3, Matt 12:38, Matt 16:21, Matt 27:41, Mark 2:6, Mark 7:1, Mark 8:31, Mark 12:28, Mark 12:38, Mark 14:43, Mark 15:1, Mark 15:31, Luke 9:22, Luke 20:39, Luke 20:46